CÂY NÊU CỦA BA

Ngày 21 tháng 01 năm 2018

Khi tôi còn bé, vào những ngày cuối năm, tôi bắt đầu đếm ngược thời gian để biết còn bao ngày là đến Tết. Ngày Tết đối với con nít ở quê tôi thời đó thì niềm vui là vô tận. Nhưng cái thời khắc đáng nhớ nhất và thiêng liêng nhất đối với tôi đó là lúc ba chuẩn bị cây nêu để trồng trước sân nhà.

  Không biết ngày xưa, lúc tôi chưa được sinh ra thì ba tôi trồng cây nêu như thế nào chứ ngày mà tôi biết thì cây nêu của ba tôi lạ lắm, không giống như cây nêu của bác Ba trước nhà hay là của ông chú họ ở cạnh bên.
  Để có được cây nêu, cây nêu mà theo trí tưởng tượng con nít của tôi thì tôi cho là đẹp nhất xóm, ba tôi phải lên tận trên núi, tìm mua một cây tre ngô cao nhất và thẳng nhất rồi đem về ngâm dưới mương nước thật lâu để mối mọt khỏi ăn để có thể sử dụng được nhiều năm. Tôi đã cảm thấy háo hức đến Tết ngay từ khi ấy. Sự háo hức ấy rồi cũng phai dần theo ngày tháng cho đến khi đám hoa vạn thọ trước nhà bắt đầu xây nụ.
  Vào chiều 30 Tết, sau khi cúng Tất niên xong, ba tôi chọn giờ đẹp nhất để dựng cây nêu. Tôi rất thích được phụ ba cầm miếng muỗng dừa đào đất để trồng hai cái cột chân hai bên cây nêu.
  Cây nêu của ba không phải là ngọn tre có phẩm vật, lá bùa và mảnh áo làm lá cờ như trong truyền thuyết mà tôi thường nghe ba kể. Cây nêu của ba tôi có một bó hoa trên đó, và đặt biệt nhất là cứ mỗi tối ba kéo lá cờ xuống treo trang trọng giữa nhà thì một chiếc đèn bão được kéo lên trên ngọn neo. Ánh sáng của nó lung linh chiếu sáng cả một khoản sân và cả con đường trước nhà. Bây giờ đã có điện nên những ngọn đèn bão đó chỉ còn được gắn trên những xe rác của những người lao công ở thành phố hoặc được treo ở những quán cafe nào đó nhưng ngọn đèn của nó cũng được thay thế bằng bóng điện.
  Cái thời bây giờ, ngọn nêu được thay thế bắng cây cột cờ bằng sắt sừng sững trước những ngôi nhà trong thành phố. Có khi nó chỉ là một cây cần như cần câu được chĩa ra từ mái hiên của những mái nhà cao tầng.
  Có lẽ con người bây giờ không cần giành đất với quỷ nữa.


Bây giờ đèn điện sáng choang thì ai lại treo ngọn đèn bão lên trên cột cờ, không khéo lại gây hỏa hoạn.
Khi lớn lên, xa quê, mỗi độ xuân về là tôi cũng tháp tùng với hàng xóm làm một cây nêu bằng ống nhựa PVC rồi chĩa ra từ mái hiên nhà trọ.


  Chính những lúc như thế, ký ức ngày xưa lại hiện về, tôi lại day dứt nhớ cái cây nêu của ba ngày xưa có bó hoa và ngọn đèn trên đó.

 TH, Xuân Giáp Ngọ.